Châm-ngôn 31:25
Nàng mặc lấy sức lực và oai phong, Và khi tưởng đến buổi sau, bèn vui cười.
--------------------
Châm-ngôn 31:25
Nàng mặc lấy sức lực và oai phong, Và khi tưởng đến buổi sau, bèn vui cười.
--------------------
Châm-ngôn 31:21
Nàng không sợ người nhà mình bị giá tuyết, Vì cả nhà đều mặc áo bằng lông chiên đỏ sặm.
-----
Châm-ngôn 31:23
Tại nơi cửa thành chồng nàng được chúng biết, Khi ngồi chung với các trưởng lão của xứ.
-----
Châm-ngôn 31:26
Nàng mở miệng ra cách khôn ngoan, Phép tắc nhân từ ở nơi lưỡi nàng.
-----
Châm-ngôn 31:27
Nàng coi sóc đường lối của nhà mình, Không hề ăn bánh của sự biếng nhác.
Phạm vi công cộng