Gióp 30:31
Vì cớ ấy, tiếng đàn cầm tôi trở nên tiếng ai bi, Và đàn sắt tôi chỉ ra tiếng thảm sầu.
--------------------
Gióp 30:31
Vì cớ ấy, tiếng đàn cầm tôi trở nên tiếng ai bi, Và đàn sắt tôi chỉ ra tiếng thảm sầu.
--------------------
Gióp 30:27
Lòng tôi trằn trọc không an nghỉ; Các ngày gian nan xông áp vào tôi.
-----
Gióp 30:28
Tôi đi mình mảy bằm đen, nhưng chẳng phải bị nắng ăn; Tôi chổi dậy giữa hội chúng và kêu cầu tiếp cứu.
-----
Gióp 30:29
Tôi bèn trở thành anh em của chó rừng, Và bầu bạn của con đà điểu.
Phạm vi công cộng