1 2 3 4 1-4 5

Thi-thiên 115:6
Có tai mà không nghe; Có lỗ mũi mà chẳng ngửi;

--------------------

   1 2 3 4 1-4 5

Thi-thiên 115:6
Có tai mà không nghe; Có lỗ mũi mà chẳng ngửi;

--------------------


Thi-thiên 115:5
Hình tượng có miệng mà không nói; Có mắt mà chẳng thấy;

Giê-rê-mi 10:5
Các thần ấy tiện như hình cây chà là, không biết nói; không biết đi, nên phải khiêng. Đừng sợ các thần ấy, vì không có quyền làm họa hay làm phước.

I Cô-rinh-tô 8:4
Vậy, về sự ăn của cúng tế các thần tượng, chúng ta biết thần tượng trong thế gian thật là hư không, chỉ có một Đức Chúa Trời, chớ không có thần nào khác.

Ê-sai 46:7
Họ vác tượng ấy trên vai, đem đi, đặt vào chỗ nó: thần cứ đứng đó mà không dời khỏi chỗ nó nữa. Nếu có ai kêu cầu, thì thần chẳng trả lời, và không cứu khỏi nạn được.

-----

Thi-thiên 135:15
Hình tượng của các dân bằng bạc và bằng vàng, Là công việc tay loài người làm ra.

Thi-thiên 135:16
Hình tượng có miệng mà không nói, Có mắt mà chẳng thấy,

Thi-thiên 135:17
Có tai mà không nghe, Và miệng nó không hơi thở.

Thi-thiên 135:18
Phàm kẻ nào làm hình tượng, và nhờ cậy nơi nó, Đều giống như nó.

-----

Ê-sai 44:9
Những thợ chạm tượng đều là hư vô, việc họ rất ưa thích chẳng có ích gì. Những kẻ làm chứng của họ không thấy và không biết, để họ mang xấu hổ.

Ê-sai 44:17
Đoạn, gỗ còn thừa lại, làm một vị thần, tức là tượng chạm mình; cúi mình trước mặt nó mà thờ lạy, cầu nguyện nó mà rằng: Xin giải cứu tôi, vì ngài là thần của tôi!...

Ê-sai 44:18
Những người ấy không biết và không suy xét; vì mắt họ nhắm lại để đừng thấy, lòng họ lấp đi để đừng hiểu.

Ê-sai 44:19
Trong bọn họ chẳng ai suy đi nghĩ lại, chẳng ai có sự thông biết khôn sáng mà nói rằng: Ta đã lấy phân nửa mà chụm; đã hấp bánh trên lửa than; đã quay thịt và ăn rồi; còn thừa lại, ta dùng làm một vật gớm ghiếc sao? Ta lại đi cúi mình lạy một gốc cây sao?

Ê-sai 44:20
Người đó ăn tro, lòng mê muội đã làm cho lìa bỏ đường, chẳng có thể tự cứu linh hồn mình, hay là nói rằng: Trong tay hữu ta há chẳng phải là đồ giả dối sao?


Phạm vi công cộng