1 2 3 4 1-4 5

Gióp 12:15
Nầy, Ngài ngăn nước lại, nước bèn khô cạn; Đoạn, Ngài mở nó ra, nó bèn làm đồi tàn đất,

--------------------

   1 2 3 4 1-4 5

Gióp 12:15
Nầy, Ngài ngăn nước lại, nước bèn khô cạn; Đoạn, Ngài mở nó ra, nó bèn làm đồi tàn đất,

--------------------


Gióp 12:13
Nơi Đức Chúa Trời có sự khôn ngoan và quyền năng; Mưu luận và thông minh điều thuộc về Ngài.

-----

Gióp 12:14
Kìa, Ngài phá hủy, loài người không cất lại được; Ngài giam cầm người nào, không ai mở ra cho.

-----

Sáng-thế Ký 7:11
Nhằm năm sáu trăm của đời Nô-ê, tháng hai, ngày mười bảy, chính ngày đó, các nguồn của vực lớn nổ ra, và các đập trên trời mở xuống;

Sáng-thế Ký 7:19
Nước càng dưng lên bội phần trên mặt đất, hết thảy những ngọn núi cao ở dưới trời đều bị ngập.

Sáng-thế Ký 7:23
Mọi loài ở trên mặt đất đều bị hủy diệt, từ loài người cho đến loài thú, loài côn trùng, cùng loài chim trời, chỉ còn Nô-ê và các loài ở với người trong tàu mà thôi.

II Phi-e-rơ 3:6
thế gian bấy giờ cũng bị hủy phá như vậy, là bị chìm đắm bởi nước lụt.

-----

I Các Vua 17:1
Ê-li ở Thi-sê-be, là một người trong bọn đã sang ngụ Ga-la-át, nói với A-háp rằng: Ta đứng trước mặt Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên hằng sống mà thề rằng: Mấy năm về sau đây, nếu ta chẳng nói, chắc sẽ không có sương, cũng không có mưa.

Thi-thiên 104:7
Chúa hăm dọa, nước bèn giựt lại; Nghe tiếng sấm Chúa, nước lật đật chạy trốn.

Thi-thiên 104:8
Núi lố lên, trũng sụp sâu xuống chốn mà Chúa đã định cho nó.

Thi-thiên 104:9
Chúa định chân cho nước để nước không hề qua khỏi, Không còn trở lại ngập đất nữa.

Na-hum 1:4
Ngài quở trách biển, làm cho nó khô; và làm cạn hết thảy các sông. Ba-san và Cạt-mên đều mòn mỏi, hoa của Li-ban đều héo rụng.


Phạm vi công cộng