1 2 3 4 1-4 5

Châm-ngôn 30:2
Quả thật ta là ngu muội hơn ai hết, Ta không có thông sáng bằng một người.

--------------------

   1 2 3 4 1-4 5

Châm-ngôn 30:2
Quả thật ta là ngu muội hơn ai hết, Ta không có thông sáng bằng một người.

--------------------


Châm-ngôn 30:3
Ta không học được sự khôn ngoan, Và chẳng có được sự tri thức của Đấng Thánh.

Châm-ngôn 30:4
Ai đã lên trời, rồi lại xuống? Ai đã góp gió trong lòng tay mình? Ai đã bọc nước trong áo mình? Ai lập các giới hạn của đất? Danh người là chi, và tên con trai người là gì? Nếu ngươi biết, hãy nói đi.

Rô-ma 11:33
Oâi! sâu nhiệm thay là sự giàu có, khôn ngoan và thông biết của Đức Chúa Trời! Sự phán xét của Ngài nào ai thấu được, đường nẻo của Ngài nào ai hiểu được!

I Cô-rinh-tô 3:18
Chớ ai tự dối mình: nếu có ai trong vòng anh em tưởng mình khôn ngoan theo cách đời nầy, hãy trở nên dại dột, để được nên khôn ngoan;

Thi-thiên 73:16
Khi tôi suy gẫm để hiểu biết điều ấy, Bèn thấy là việc cực nhọc quá cho tôi,

Thi-thiên 73:17
Cho đến khi tôi vào nơi thánh của Đức Chúa Trời, Suy lượng về sự cuối cùng của chúng nó.

Thi-thiên 139:6
Sự tri thức dường ấy, thật diệu k” quá cho tôi, Cao đến đổi tôi không với kịp!

I Cô-rinh-tô 8:2
Nếu có ai tưởng mình biết điều gì, thật người ấy chưa biết như mình nên biết.

Gióp 26:14
Kìa, ấy chỉ là biên giới của các đường lối Ngài; Ta được nghe tiếng nói về Chúa xầm xì nhỏ thay! Nhưng ai hiểu rõ tiếng sấm của quyền năng Ngài?

Thi-thiên 36:6
Sự công bình Chúa giống như núi Đức Chúa Trời; Sự đoán xét Chúa khác nào vực rất sâu. Hỡi Đức Giê-hô-va, Ngài bảo tồn loài người và thú vật.

Thi-thiên 40:5
Hỡi Giê-hô-va, Đức Chúa Trời tôi, công việc lạ lùng Chúa đã làm, Và những tư tưởng của Chúa hướng cùng chúng tôi, thật là nhiều, Không thể sắp đặt trước mặt Chúa; Nếu tôi muốn truyền các việc ấy ra, và nói đến, Thật lấy làm nhiều quá không đếm được.

Rô-ma 11:25
Vả, hỡi anh em, tôi không muốn anh em chẳng biết sự mầu nhiệm nầy, e anh em khoe mình khôn ngoan chăng: ấy là một phần dân Y-sơ-ra-ên đã sa vào sự cứng lòng, cho đến chừng nào số dân ngoại nhập vào được đầy đủ;

I Cô-rinh-tô 15:9
Vì tôi là rất hèn mọn trong các sứ đồ, không đáng gọi là sứ đồ, bởi tôi đã bắt bớ Hội thánh của Đức Chúa Trời.

Ê-phê-sô 3:8
Phải, ân điển đó đã ban cho tôi, là kẻ hèn hơn hết mọi thánh đồ, để rao truyền cho dân ngoại sự giàu có không dò được của Đấng Christ,

-----

Châm-ngôn 30:1
Lời của A-gu-rơ, con trai Gia-kê, Châm ngôn mà người ấy nói ra cho Y-thi-ên và U-canh.

Châm-ngôn 30:5
Các lời của Đức Chúa Trời đều đã thét luyện: Ngài là cái thuẫn đỡ cho người nương cậy nơi Ngài.

Châm-ngôn 30:6
Chớ thêm chi vào các lời Ngài. E Ngài quở trách ngươi, và ngươi bị cầm nói dối chăng.

Châm-ngôn 30:7
Tôi có cầu Chúa hai điều; Xin chớ từ chối trước khi tôi thác:

Châm-ngôn 30:8
Xin dan xa khỏi tôi sự lường gạt và lời dối trá; Chớ cho tôi nghèo khổ, hoặc sự giàu sang; Hãy nuôi tôi đủ vật thực cần dùng,

Châm-ngôn 30:9
E khi no đủ, tôi từ chối Chúa, Mà rằng: Đức Giê-hô-va là ai? Và lại kẻo e tôi bị nghèo khổ, ăn trộm cắp, Và làm ô danh của Đức Chúa Trời tôi chăng.

-----

Thi-thiên 73:22
Thì bấy giờ tôi ở ngu muội, chẳng hiểu biết gì; Trước mặt Chúa tôi ở khác nào một thú vật vậy.

Thi-thiên 92:6
Người u mê không biết được, Kẻ ngu dại cũng chẳng hiểu đến.

Thi-thiên 92:7
Khi người dữ mọc lên như cỏ, Và những kẻ làm ác được hưng thạnh, Aáy để chúng nó bị diệt đời đời.

Giê-rê-mi 10:14
người ta đều trở nên u mê khờ dại, thợ vàng xấu hổ vì tượng chạm của mình; vì các tượng đúc chẳng qua là giả dối, chẳng có hơi thở ở trong;

Thi-thiên 49:10
Vì người thấy người khôn ngoan chết, Kẻ điên cuồng và người ngu dại cũng chết như nhau, Để lại tài sản mình cho kẻ khác.

Gióp 11:12
Nhưng chừng nào lừa con rừng sanh ra làm người, Thì chừng nấy người hư không mới trở nên thông sáng!

Thi-thiên 94:8
Hỡi người u mê trong dân, khá xem xét; Hỡi kẻ ngu dại, bao giờ các ngươi mới khôn ngoan?

Châm-ngôn 12:1
Ai ưa điều sửa phạt ưa sự tri thức; Nhưng kẻ ghét sự quở trách là ngây dại.

Truyền-đạo 3:18
Ta lại nói trong lòng rằng: Phải như vậy, bởi vì Đức Chúa Trời muốn thử thách con loài người, và chỉ cho chúng biết rằng họ không hơn gì loài thú.

Thi-thiên 32:9
Chớ như con ngựa và con la, là vật vô tri; Phải dùng hàm khớp và dây cương mới cầm chúng nó được, Bằng chẳng, chúng nó không đến gần ngươi.

Thi-thiên 49:20
Người nào hưởng sự sang trọng mà không hiểu biết gì, Giống như thú vật phải hư mất.

Giê-rê-mi 10:8
Chúng nó hết thảy đều là u mê khờ dại. Sự dạy dỗ của hình tượng chỉ là gỗ mà thôi.

I Cô-rinh-tô 2:14
Vả, người có tánh xác thịt không nhận được những sự thuộc về Thánh Linh của Đức Chúa Trời; bởi chưng người đó coi sự ấy như là sự dồ dại, và không có thể hiểu được, vì phải xem xét cách thiêng liêng.

-----

Gióp 42:3
Kẻ nầy là ai, không hiểu biết gì, lại dám che ám ý chỉ của Chúa? Phải, tôi đã nói những điều tôi không hiểu đến, Tức các sự lạ lùng quá cho tôi, mà tôi chẳng thông biết.

Gióp 42:5
Trước lỗ tai tôi có nghe đồn về Chúa, Nhưng bây giờ, mắt tôi đã thấy Ngài:

Gióp 42:6
Vì vậy, tôi lấy làm gớm ghê tôi, Và ăn năn trong tro bụi.

Ê-sai 6:5
Bấy giờ tôi nói: Khốn nạn cho tôi! Xong đời tôi rồi! Vì tôi là người có môi dơ dáy, ở giữa một dân có môi dơ dáy, bởi mắt tôi đã thấy Vua, tức là Đức Giê-hô-va vạn quân!

-----

Châm-ngôn 30:24
Có bốn vật nhỏ mọn trên trái đất, Song vốn rất khôn ngoan:

Châm-ngôn 30:25
Con kiến dầu là loại yếu hèn, Lo sắm sẵn vật thực mình trong mùa hạ;

Châm-ngôn 30:26
Con thỏ rừng dầu là loại không sức lực, Đóng cư sở mình trong hòn đá;

Châm-ngôn 30:27
Loài cào cào dầu không có vua chúa, Bay ra có từng đám;

Châm-ngôn 30:28
Con thằn lằn mà người ta lấy tay bắt được, Vẫn ở trong đền vua.

-----

Châm-ngôn 30:11
Có một dòng dõi rủa sả cha mình, Cũng không chúc phước cho mẹ mình.

Châm-ngôn 30:12
Có một dòng dõi tư tưởng mình thánh sạch, Song chưa được rửa sạch nhơ bẩn mình.

Châm-ngôn 30:13
Có một dòng dõi bộ mặt kiêu hãnh thay, Mí mắt giương cao dường nào!

Châm-ngôn 30:14
Có một dòng dõi nanh tợ gươm, Hàm răng như dao, Đặng cắn xé những người khó khăn khỏi đất, Và những kẻ nghèo khổ khỏi loài người.

-----

Châm-ngôn 30:15
Con đỉa có hai con gái, nói rằng: Hãy cho! hãy cho! Có ba sự chẳng hề no đủ, Và bốn điều chẳng nói rằng: Thôi, đủ!

Châm-ngôn 30:16
Tức là âm phủ, người đàn bà son sẻ, Đất không no đủ nước, Và lửa mà chẳng hề nói: Đủ rồi!

Châm-ngôn 30:22
Là tôi tớ khi được tức vị vua; Kẻ ngu muội khi được no nê đồ ăn;

Châm-ngôn 30:23
Người đàn bà đáng ghét khi lấy chồng, Và con đòi khi kế nghiệp bà chủ mình.

Châm-ngôn 30:29
Có ba vật điệu đi tốt đẹp, Và bốn vật nước bước xem sang trọng:

Châm-ngôn 30:30
Sư tử, mạnh hơn hết trong các loài vật, Chẳng lui lại trước mặt loài nào cả;

Châm-ngôn 30:31
Con ngựa hăng thắng tử tế, con dê đực, Và vua không ai đối địch được.


Phạm vi công cộng