1 2 3 4 1-4 5

Châm-ngôn 20:17
Bánh nhờ dối gạt mà được lấy làm ngon ngọt cho người; Nhưng kế sau miệng người đầy sạn.

--------------------

   1 2 3 4 1-4 5

Châm-ngôn 20:17
Bánh nhờ dối gạt mà được lấy làm ngon ngọt cho người; Nhưng kế sau miệng người đầy sạn.

--------------------


Châm-ngôn 9:17
Nước ăn cắp lấy làm ngọt ngào, Bánh ăn vụng là ngon thay.

Châm-ngôn 9:18
Những người chẳng biết rằng kẻ chết ở đó, Và những người khách của nàng đều ở dưới chốn sâu của âm phủ.

Sáng-thế Ký 3:6
Người nữ thấy trái của cây đó bộ ăn ngon, lại đẹp mắt và quí vì để mở trí khôn, bèn hái ăn, rồi trao cho chồng đứng gần mình, chồng cũng ăn nữa.

Châm-ngôn 23:32
Rốt lại, nó cắn như rắn, Chít như rắn lục;

Châm-ngôn 30:20
Tánh nết người kỵ nữ cũng vậy: Nàng ăn, rồi nàng lau miệng, Và nói rằng: Tôi có phạm tội ác đâu.

Truyền-đạo 11:9
Hỡi kẻ trẻ kia, hãy vui mừng trong buổi thiếu niên, khá đem lòng hớn hở trong khi còn thơ ấu, hãy đi theo đường lối lòng mình muốn, và nhìn xem sự mắt mình ưa thích, nhưng phải biết rằng vì mọi việc ấy, Đức Chúa Trời sẽ đòi ngươi đến mà đoán xét.

-----

Ca thương 3:16
Ngài đã lấy sỏi bẻ răng ta; vùi ta vào trong tro.

-----

Châm-ngôn 4:17
Vì chúng nó ăn bánh của sự gian ác, Và uống rượu của sự hung hăng.

Mi-chê 6:12
Vì những kẻ giàu của thành nầy đầy sự cường bạo, dân cư nó dùng sự nói dối, và trong miệng chúng nó có lưỡi hay phỉnh phờ.

Thi-thiên 116:11
Trong cơn bối rối tôi nói rằng: Mọi người đều nói dối.

Ê-sai 28:15
Vì các ngươi nói rằng: Chúng ta đã kết ước với sự chết, và giao ước cùng nơi âm phủ. Khi tai nạn hủy diệt trải qua, sẽ chẳng chạm đến ta đâu. Chúng ta lấy sự nói dối là nơi nương náu, sự gian lận làm nơi ẩn mình.

Giê-rê-mi 9:5
Ai nấy gạt gẫm kẻ lân cận mình, chẳng nói sự chân thật. Chúng nó luyện tập lưỡi mình mà nói dối, chăm chỉ làm điều ác.

Giê-rê-mi 17:9
Lòng người ta là dối trá hơn mọi vật, và rất là xấu xa: ai có thể biết được?

Na-hum 3:1
Khốn thay cho thành đổ máu! Nó đầy dẫy những sự dối trá và cường bạo, cướp bóc không thôi.

Rô-ma 3:13
Họng chúng nó như huyệt mả mở ra; Dùng lưỡi mình để phỉnh gạt; Dưới môi chúng nó có nọc rắn hổ mang.

-----

Gióp 20:12
Dẫu sự ác lấy làm ngọt ngào cho miệng nó, Dẫu ẩn dưới lưỡi hắn,

Gióp 20:13
Dẫu hắn tríu mến sự ác, không từ bỏ nó, Nhưng giữ nó lại trong miệng mình,

Gióp 20:14
Thì vật thực nó sẽ biến nơi can tràng, Và thành ra mật rắn hổ trong bụng nó.

Gióp 20:15
Nó có nuốt của cải, rồi lại mửa ra; Đức chúa Trời sẽ tống của ấy ra khỏi bụng nó.

Gióp 20:16
Nó sẽ mút nọc rắn hổ; Lưỡi của rắn lục sẽ giết nó.

-----

Châm-ngôn 23:3
Chớ thèm món ngon của người, Vì là vật thực phỉnh gạt.

Châm-ngôn 11:18
Kẻ dữ ăn được công giá hư giả; Song ai gieo điều công bình hưởng phần thưởng chắc chắn.

-----

Châm-ngôn 20:13
Chớ ưa ngủ, e cho người trở nên nghèo khổ chăng; Hãy mở mắt ra, thì sẽ được no nê bánh.

Châm-ngôn 20:14
Kẻ mua nói rằng: Không tốt, không tốt! Đoạn đi, và tự khoe khoang mình.

Châm-ngôn 20:16
Hãy cầm lấy áo hắn, vì hắn có bảo lãnh cho người khác; Hãy buộc họ một của cầm, bởi họ đáp thế cho người đàn bà lạ.


Phạm vi công cộng