1 2 3 4 1-4 5

Châm-ngôn 7:22
Hắn liền đi theo nàng, Như một con bò đến lò cạo, Như kẻ ngu dại bị cùm dẫn đi chịu hình phạt,

--------------------

   1 2 3 4 1-4 5

Châm-ngôn 7:22
Hắn liền đi theo nàng, Như một con bò đến lò cạo, Như kẻ ngu dại bị cùm dẫn đi chịu hình phạt,

--------------------


Châm-ngôn 7:21
Nàng dùng lắm lời êm dịu quyến dụ hắn, Làm hắn sa ngã vì lời dua nịnh của môi miệng mình.

Châm-ngôn 7:22
Hắn liền đi theo nàng, Như một con bò đến lò cạo, Như kẻ ngu dại bị cùm dẫn đi chịu hình phạt,

Châm-ngôn 7:23
Cho đến khi mũi tên xoi ngang qua gan nó; Như con chim bay sa vào lưới, Mà không biết rằng nó rập sự sống mình.

Châm-ngôn 7:24
Vậy bây giờ, hỡi con, hãy nghe ta, Khá chăm chỉ về các lời của miệng ta.

Châm-ngôn 7:25
Lòng con chớ xây vào con đường đàn bà ấy. Chớ đi lạc trong các lối nàng;

Châm-ngôn 7:26
Vì nàng làm nhiều người bị thương tích sa ngã, Và kẻ bị nàng giết thật rất nhiều thay.

Các Quan Xét 16:18
Đa-li-la thấy người đã tỏ hết sự lòng cho mình, sai mời các quan trưởng Phi-li-tin, mà rằng: Lần nầy hãy lên, vì hắn tỏ hết sự lòng cho tôi. Vậy, các quan trưởng Phi-li-tin đi lên nhà nàng, đem bạc trong tay.

Các Quan Xét 16:19
Nàng khiến Sam-sôn nằm ngủ trên đầu gối mình, gọi một người, biểu cạo bảy mé tóc trên đầu chàng. Như vậy, nàng khởi làm khốn khổ người, sức lực bèn lìa khỏi người.

Các Quan Xét 16:20
Bấy giờ nàng nói: ù Sam-sôn, người Phi-li-tin xông hãm ngươi! Người thức dậy mà rằng: Ta sẽ ra như các lần trước, và gỡ mình cho thoát khỏi tay chúng nó! Nhưng người chẳng biết rằng Đức Giê-hô-va đã lìa khỏi mình.

Các Quan Xét 16:21
Người Phi-li-tin bắt người, khoét con mắt, đem xuống Ga-xa, rồi trói người bằng dây đồng đậu đôi, và bắt người phải xay cối trong ngục.

Sáng-thế Ký 39:8
Chàng từ chối và đáp rằng: Chủ đã giao nơi tay tôi mọi vật của người, và nầy, chủ chẳng lo biết đến việc chi trong nhà nữa;

Sáng-thế Ký 39:10
Thường ngày người dỗ dành mặc dầu, thì Giô-sép chẳng khứng nghe lời dụ dỗ nằm cùng hay là ở cùng người chút nào.

Sáng-thế Ký 39:12
thì người bèn nắm áo chàng mà rằng: Hãy nằm cùng ta! Nhưng chàng liền tuột áo để lại trong tay người mà chạy trốn ra ngoài.

Các Quan Xét 16:16
Mỗi ngày nàng lấy câu hỏi ghẹo lòng rối trí người, đến đỗi người bị tức mình hòng chết.

Thi-thiên 50:18
Khi ngươi thấy kẻ ăn trộm, bèn ưng lòng hiệp với họ, Ngươi đã chia phần cùng kẻ ngoại tình.

-----

Châm-ngôn 7:27
Nhà nàng là con đường của âm phủ, Dẫn xuống các phòng của sự chết.

Châm-ngôn 9:18
Những người chẳng biết rằng kẻ chết ở đó, Và những người khách của nàng đều ở dưới chốn sâu của âm phủ.

Châm-ngôn 2:18
Vì nhà nó xiêu qua sự chết, Và con đường nó dẫn đến chốn kẻ thác;

Châm-ngôn 2:19
Chẳng ai đi đến nàng mà trở về, Hoặc được tới các lối sự sống;

Truyền-đạo 7:26
Ta tìm thấy một điều cay đắng hơn sự chết, ấy là một người đờn bà có lòng giống như lưới bẫy, tay tợ như dây tói: ai ở đẹp lòng Đức Chúa Trời sẽ thoát khỏi nó; còn kẻ có tội sẽ bị nó vấn lấy.

Châm-ngôn 5:4
Nhưng rốt lại đắng như ngải cứu, Bén như gươm hai lưỡi.

Châm-ngôn 5:5
Chân nó xuống chốn chết; Bước nó đụng đến âm phủ.

Châm-ngôn 2:16
Lại sự khôn ngoan sẽ cứu con khỏi dâm phụ, Là người đàn bà lạ nói lời dua nịnh;

Châm-ngôn 5:9
E con trao sự danh dự mình cho kẻ khác, Và năm tuổi con cho kẻ hung bạo.

Châm-ngôn 5:11
Kẻo đến cuối cùng con phải rên siết, Vì thịt và thân thể con đã bị hao mòn,

Châm-ngôn 6:24
Đặng giữ con khỏi người đàn bà ác nghiệp, Và khỏi lưỡi dua nịnh của dâm phụ.

Châm-ngôn 22:14
Miệng của dâm phụ vốn là một cái hố sâu; Ai bị Đức Giê-hô-va giận sẽ sa ngã vào đó.

Châm-ngôn 23:27
Vì kỵ nữ vốn là một cái hố sâu, Và dâm phụ là một cái hầm hẹp.

Châm-ngôn 23:28
Nàng đứng rình như một kẻ trộm, Làm cho thêm nhiều kẻ gian tà trong bọn loài người.

Hê-bơ-rơ 13:4
Mọi người phải kính trọng sự hôn nhân, chốn quê phòng chớ có ô uế, vì Đức Chúa Trời sẽ đoán phạt kẻ dâm dục cùng kẻ phạm tội ngoại tình.

-----

Gióp 13:27
Đặt chân tôi trong xiềng tỏa, Xét các đường lối tôi, Và ghi ranh hạng chung quanh bước chân tôi,

Công-vụ 16:24
Được lịnh đó, đề lao bỏ hai người vào ngục tối và tra chân vào cùm.

Giê-rê-mi 29:26
Đức Giê-hô-va đã lập ngươi làm thầy tế lễ thay cho Giê-hô-gia-đa, là thầy tế lễ, đặng có người coi sóc trong nhà Đức Giê-hô-va, hễ người nào điên dại xưng mình là tiên tri, thì bắt lấy, cùm và gông lại.

Giê-rê-mi 20:2
Pha-su-rơ bèn đánh đòn đấng tiên tri Giê-rê-mi, cùm lại ở cửa trên Bên-gia-min, thuộc về nhà Đức Giê-hô-va.

Giê-rê-mi 20:3
Bữa sau, Pha-su-rơ thả Giê-rê-mi ra khỏi cùm. Giê-rê-mi nói với người rằng: Đức Giê-hô-va không xưng ngươi là Pha-su-rơ đâu, mà xưng là Ma-go-Mít-sa-bíp.

-----

Châm-ngôn 1:7
Sự kính sợ Đức Giê-hô-va là khởi đầu sự tri thức; Còn kẻ ngu muội khinh bỉ sự khôn ngoan và lời khuyên dạy.

-----

Châm-ngôn 7:10
Kìa, người đàn bà ấy đi ra rước hắn, Trang điểm như con bợm, lòng đầy mưu kế,

Châm-ngôn 7:11
Nàng vốn nói om sòm, không thìn nết, Hai chân nàng chẳng ở trong nhà,

Châm-ngôn 7:12
Khi ở ngoài đường, lúc nơi phố chợ, Rình rập tại các hẻm góc.

Châm-ngôn 7:13
Nàng nắm ôm hôn kẻ trai trẻ ấy, Mặt chai mày đá, nói cùng chàng rằng:

Châm-ngôn 7:14
“Tôi có của lễ thù ân tại nhà tôi; Ngày nay tôi đã trả xong các lời khấn nguyện tôi.

Châm-ngôn 7:15
Bởi cớ đó, tôi ra đón anh, Đặng tìm thấy mặt anh, và tôi đã tìm được.

Châm-ngôn 7:16
Tôi có trải trên giường tôi những mền, Bằng chỉ Ê-díp-tô đủ sắc,

Châm-ngôn 7:17
Lấy một dược, lư hội, và quế bì, Mà xông thơm chỗ nằm tôi.

Châm-ngôn 7:18
Hãy đến, chúng ta sẽ thân ái mê mệt cho đến sáng, Vui sướng nhau về sự luyến ái.

Châm-ngôn 7:19
Vì chồng tôi không có ở nhà, Người trẩy đi xa xuôi lắm,

Châm-ngôn 7:20
Đem túi bạc theo tay người, Đến rằm mới trở về nhà.”

-----

Châm-ngôn 6:32
Kẻ nào phạm tội ngoại tình với người đàn bà, tất vô tâm vô trí: Ai làm như vậy, khiến cho linh hồn mình bị hư mất.

Châm-ngôn 7:7
Bèn thấy trong bọn kẻ ngu dốt, Giữa vòng người thiếu niên, có một gã trai trẻ không trí hiểu,

Châm-ngôn 8:36
Nhưng ai phạm đến ta, làm hại cho linh hồn mình; Còn kẻ nào ghét ta, ắt ưa thích sự chết.

Châm-ngôn 9:16
Ai ngu dốt hãy rút vào đây; Và nàng nói với kẻ thiếu trí hiểu rằng:

Châm-ngôn 9:17
Nước ăn cắp lấy làm ngọt ngào, Bánh ăn vụng là ngon thay.

-----

Châm-ngôn 26:3
Roi nẹt dùng cho ngựa, hàm thiết để cho lừa, Còn roi vọt dành cho lưng kẻ ngu muội.

-----

Thi-thiên 14:1
Kẻ ngu dại nói trong lòng rằng: chẳng có Đức Chúa Trời. Chúng nó đều bại hoại, đã làm những việc gớm ghiếc; Chẳng có ai làm điều lành.

-----

Thi-thiên 107:17
Kẻ ngu dại bị khốn khổ Vì sự vi phạm và sự gian ác mình;

-----

Châm-ngôn 10:13
Trên môi miệng người thông sáng có sự khôn ngoan; Nhưng roi vọt dành cho lưng kẻ thiếu trí hiểu.

-----

Châm-ngôn 17:10
Lời quở trách thấm sâu vào người khôn ngoan, Hơn là trăm roi đánh vào kẻ ngu muội.

-----

Châm-ngôn 20:19
Kẻ nào đi thèo lẻo bầy tỏ điều kín đáo; Vậy, chớ giao thông với kẻ hay hở môi quá.

Châm-ngôn 26:28
Lưỡi giả dối ghét những kẻ nó đã chà nát; Và miệng dua nịnh gây điều bại hoại.

Châm-ngôn 29:5
Người nào dua nịnh kẻ lân cận mình, Giăng lưới trước bước người.

Ha-ba-cúc 1:15
Nó đã dùng lưỡi câu móc lấy cả, thâu góp trong chài mình, và nhóm lại trong lưới mình, vậy nên nó vui mừng và lấy làm thích.

-----

Công-vụ 14:13
Thầy cả của thần Giu-bi-tê có miếu nơi cửa thành, đem bò đực và tràng hoa đến trước cửa, muốn đồng lòng với đoàn dân dâng một tế lễ.


Phạm vi công cộng