Gióp 16:2
Ta thường nghe nhiều lời giảng luận như vậy; Các ngươi hết thảy đều là kẻ an ủi bực bội.

--------------------

 

Gióp 16:2
Ta thường nghe nhiều lời giảng luận như vậy; Các ngươi hết thảy đều là kẻ an ủi bực bội.

--------------------


Gióp 16:3
Các lời hư không nầy há chẳng hề hết sao? Điều thúc giục ngươi đáp lời là gì?

Gióp 13:4
Còn các ngươi là kẻ đúc rèn lời dối trá; Thảy đều là thầy thuốc không ra gì hết.

Gióp 13:5
Chớ chi các ngươi nín lặng! Đó sẽ là sự khôn ngoan của các ngươi.

Gióp 6:25
Lời chánh trực có sức lực dường bao! Còn lời trách móc của các bạn nào có trách được gì?

Gióp 26:2
Ngươi đã phù trợ kẻ không quyền dường nào! Tiếp cứu cánh tay chẳng sức lực,

Gióp 26:3
Khuyên luận kẻ vô tri, Và tỏ biết bao sự khôn sáng chân thật!

Gióp 6:6
Vật chi lạt lẽo, người ta nào ăn chẳng bỏ muối? Còn trong tròng trắng trứng gà, đâu có mùi lai gì?

Gióp 11:2
Há chẳng nên đáp lại lời nói nhiều sao? Người già miệng há sẽ được xưng là công bình ư?

Cô-lô-se 4:6
Lời nói anh em phải có ân hậu theo luôn, và nêm thêm muối, hầu cho anh em biết nên đối đáp mỗi người là thể nào.

-----

Gióp 15:11
Sự an ủi của Đức chúa Trời, và lời êm dịu nói cho ông nghe, Há là điều nhỏ mọn cho ông sao?

Gióp 2:11
Vả, khi ba bạn hữu của Gióp, là Ê-li-pha người Thê-man, Binh-đát người Su-a, và Sô-pha người Na-a-ma, hay được các tai nạn đã xảy đến cho người, mỗi người bèn hẹn nhau từ xứ mình đi đến đặng chia buồn và an ủi người.

Gióp 21:2
Hãy nghe kỹ càng lời giảng luận tôi; Thì điều đó sẽ thế cho sự an ủi của các bạn.

Gióp 21:34
Vậy, sao các bạn an ủi tôi vô ích dường ấy? Vì những câu đáp của các bạn chỉ còn sự bất trung mà thôi.

Gióp 6:21
Hiện nay các bạn cũng không ra gì hết; Các bạn thấy sự đáng kinh khiếp, bèn run sợ.


Phạm vi công cộng