Sáng-thế Ký 1:9
Đức Chúa Trời lại phán rằng: Những nước ở dưới trời phải tụ lại một nơi, và phải có chỗ khô cạn bày ra; thì có như vậy.
--------------------
Sáng-thế Ký 1:9
Đức Chúa Trời lại phán rằng: Những nước ở dưới trời phải tụ lại một nơi, và phải có chỗ khô cạn bày ra; thì có như vậy.
--------------------
Sáng-thế Ký 1:10
Đức Chúa Trời đặt tên chỗ khô cạn là đất, còn nơi nước tụ lại là biển. Đức Chúa Trời thấy điều đó là tốt lành.
Thi-thiên 104:6
Chúa lấy vực sâu bao phủ đất như bằng cái áo, Nước thì cao hơn các núi.
Thi-thiên 104:7
Chúa hăm dọa, nước bèn giựt lại; Nghe tiếng sấm Chúa, nước lật đật chạy trốn.
-----
Gióp 38:10
Ta định giới hạn cho nó, Đặt then chốt và cửa của nó,
Gióp 38:11
Mà rằng: Mầy đến đây, chớ không đi xa nữa, Các lượn sóng kiêu ngạo mầy phải dừng lại tại đây!
Gióp 38:8
Vả lại, khi biển bể bờ và cất ra khỏi lòng đất, Ai đã lấy các cửa mà ngăn đóng nó lại?
Thi-thiên 33:7
Ngài thâu các nước biển lại thành như đống, Và trữ những nước sâu trong chỗ chứa.
Châm-ngôn 8:29
Định bờ cõi cho biển, Để nước không tràn phạm điều răn của Ngài, Và khi Ngài lập nên trái đất,
Giê-rê-mi 5:22
Đức Giê-hô-va phán: Các ngươi chẳng kính sợ ta, chẳng run rẩy trước mặt ta sao? Ta là Đấng đã lấy cát làm bờ cõi biển, bởi một mạng lịnh đời đời, không vượt qua được. Sóng biển dầu động, cũng không thắng được; biển dầu gầm rống, cũng không qua khỏi nó;
-----
Thi-thiên 24:2
Vì Ngài đã lập đất trên các biển, Và đặt nó vững trên các nước lớn.
II Phi-e-rơ 3:5
Chúng nó có ý quên lững đi rằng buổi xưa bởi lời Đức Chúa Trời có các từng trời và trái đất, đất ra từ Nước và làm nên ở giữa nước,
Thi-thiên 136:6
Ngài trương đất ra trên các nước, Vì sự nhân từ Ngài còn đến đời đời.
Phạm vi công cộng